Đỗ Hồng

Ly Rượu Tạ Tình





Tạ tình em, con đường về quá khứ
Đưa chân ta trở lại cuộc trăm năm
Còn mình ta thức tỉnh giữa gian trần
Chợt nhìn thấy tình người nghiêng dốc đổ

Tạ tình em, thanh kiếm vàng thiên cổ
Ta vung lên chém đứt một phần đời
Tháng ngày nào, ly phiền muộn không vơi
Chào từ biệt, ta về đường hạnh phúc

Tạ tình em, bức màn nhung kết cuộc
Khép lại rồi bao hài kịch dối gian
Đỉnh hư danh ta leo tới gian nan
Cùng với những con tim chờ phản trắc

Tạ tình em, chiếc gương tròn soi mặt
Ta trông vào tìm kiếm bạn tri âm
Kẻ cùng ta chia mưa nắng âm thầm
Từ nguyên thủy cho tới ngày cùng tận

Tạ tình em, hồi kèn thu chiến trận
Rút quân về, còn lại chút hư không
Đong vinh quang không đủ chén rượu nồng
Cho ta uống để nghe đời quên lãng

Tạ tình em, nắng mùa đông lãng đãng
Sưởi một ngày là ấm cả trăm năm
Đi loanh quanh về lại một nơi nằm
Cho ta biết không có gì vĩnh viễn

Tạ tình em, huyền thoại xưa cung tiễn
Ta giương lên bắn rớt một mặt trời
Cho địa cầu ngàn đêm tối chơi vơi
Không thấy rõ chân tình và gian dối

Tạ tình em, chuyến xe từ tăm tối
Chở ta về cùng ánh sáng bình minh
Bao năm qua chưa uống rượu ân tình
Giờ ta muốn mời em ly hạnh ngộ

 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 11 tháng 1 năm 2013

Bình luận về Bài thơ "Ly Rượu Tạ Tình"